"Thời gian anh Phúc bệnh, tôi giống như một cái thùng rác cho anh ấy trút hết khó chịu"
Chào Kim Cương, ở bên anh Ưng Hoàng Phúc những thời điểm khó khăn nhất. Có bao giờ chị cảm thấy tự ái, mệt mỏi không?
Nếu nói không có là không đúng vì là con người phải biết suy nghĩ, có vui buồn, giận hờn. Điều đầu tiên tôi luôn thông cảm, hiểu cho anh ấy vì anh ấy bị bệnh. Người bệnh sẽ không bao giờ thoải mái như người bình thường. Khoảng thời gian đó, tôi luôn túc trực cùng anh ấy chữa bệnh, tập thể dục, luôn ở bên khi anh ấy than vãn, dìu theo để chia cho anh ấy có cảm giác dù khó chịu, đau đớn như thế nào cũng có một người luôn ở bên. Tôi hiểu được nỗi đau để chia sẻ, giống như 1 cái thùng rác cho anh ấy trút hết những khó chịu để anh ấy vơi đi cái đau trong thời điểm đó.
Chị có khóc trước mặt anh ấy không?
Tôi không bao giờ khóc trong lúc anh ấy bệnh vì tôi nghĩ lúc đó tôi rất mạnh mẽ, anh Ưng Hoàng Phúc rất yếu đuối. Thực sự anh ấy rất đau, khó chịu, không làm gì được, rất muốn đi hát, xem thông tin thấy đàn em lên vèo vèo chỉ biết im lặng. Lâu lâu có khách hàng gọi đi diễn, tôi hỏi anh ấy diễn được không để tôi nhận. Anh ấy nói nhận để diễn kiếm tiền, ở nhà không làm gì. Khi nhận đến nơi diễn, cái lưng đau, ngồi trong xe bước ra vào sân khấu đã khó khăn. Nhưng vẫn phải luôn cố gắng để cho người ta thấy mình không phải là một người tàn phế. Thần sắc thời điểm đó rất xấu, không tươi, với một nghệ sĩ từng hát nhạc trẻ có nhảy nhót, ballad nhưng chỉ đứng hát như robot, làm cho người ta không có cảm xúc khi mời mình diễn, mời xong lần đó không thấy mời lại. Với một tên tuổi lớn như Ưng Hoàng Phúc, nếu như không có show diễn thì cũng đi gameshow, có những hoạt động liên quan nghệ thuật để tiền vào, không bị gián đoạn. Khoảng thời gian đó đợi 1 tháng nhận 1 - 2 show đã khó vì người ta không biết mình bị như vậy nên kêu rồi không dám kêu lại. Gặp Ưng Hoàng Phúc ngoài đời rất tiều tụy, không có gì mới vì với nghệ sĩ, hào quang rất quan trọng. Thời điểm bệnh tật, hào quang không có, chỉ có cái tên Ưng Hoàng Phúc, con người nhìn tiều tụy. Nhớ những khoảng thời gian như vậy, tôi luôn đồng hành cùng anh để anh vượt qua, đến một thời điểm ánh sáng cũng đã có trở lại cho anh ấy, anh đã quay trở lại.
Lúc đó kinh tế gia đình chị như thế nào?
Chỉ biết theo tự nhiên, không biết làm gì. Mặc dù muốn học hỏi kinh doanh, buôn bán thêm nhưng cái gì cũng vậy, việc gì đến với chúng ta đều là cái duyên, đã được sắp xếp hết. Đến một thời điểm chắc chắn sẽ khiến chúng ta làm như vậy. Như anh Ưng Hoàng Phúc, bế tắc không có một hướng mới nhưng đến giai đoạn nhất định có ánh sáng soi lại, giúp cho mình biết được phương pháp để vượt qua được. Nghề tôi đang làm giống như cái duyên, liên đới nhiều cái như ông trời đã sắp đặt rõ ràng cho 2 chúng tôi.
Bắt đầu thời điểm nào kinh tế của 2 anh chị khá hơn?
Tôi nhớ rõ là 2017 đổ lên, anh ấy bắt đầu đi làm lại, hoạt động nhiều hơn. Anh Ưng Hoàng Phúc đỡ bệnh, bệnh thì lâu khi hết rất nhanh. Bệnh hơn cả chục năm nhưng khi biết được phương pháp mới chỉ gần 10 ngày là hết bệnh.
Ngày xưa tôi không biết lên internet. Khi tôi làm người mẫu, người ta cho mình lên bìa nhưng không biết mở mạng coi bằng cách nào. Mọi người cũng hiểu cho tôi ở dưới vùng sâu vùng xa, 10 - 20 năm về trước trường học mọi thứ gian nan. Trong đầu tôi không nghĩ đến việc đi học vì đoạn đường khó khăn, gian nan nên không có tâm trí đi học. Lúc đó lên được lớp 10 là may lắm, ngày xưa thi siêu mẫu không có khó như bây giờ, khó như bây giờ dễ gì tôi đạt được siêu mẫu. Kiến thức tôi tới đó cứ tưởng mình ngu, dở. Nhưng không phải, thông minh có nhiều loại thông minh khác nhau. Tôi nghĩ rằng nghề người mẫu tôi không có định hướng gì, cứ làm như người mất hồn. Đời sống khó khăn cứ quấn vào đầu làm tôi không có định hướng phải làm gì vì định hướng quá không có khả năng làm, không giải quyết được vấn đề. Ai kêu gì tôi làm cái đó, chụp hình được ăn ảnh nên được người ta săn đón chụp cho báo chí, truyền thông chỉ được kinh phí xe cộ. Đời sống cứ quanh quẩn như vậy làm tôi không có hứng thú làm nghề.
Đến khi yêu đương có bạn trai, có em bé, cuộc sống lúc đó trưởng thành thêm một chút, rồi quay lại được đóng phim. Lúc lấy anh Ưng Hoàng Phúc mới thật sự trưởng thành. Anh ấy là người cho tôi kiến thức sống, vừa là người chồng, người thầy dạy mình trưởng thành trong cuộc sống. Từ người yêu sang làm vợ, quản lý công việc tốt hơn, là người sánh bước cùng anh khi bị bệnh. Đến bây giờ, anh cho tôi được một cái nghề, mở showroom tư vấn chữa bệnh cho người ta bằng phương pháp từng cứu anh ấy. Mình phải là một người có kiến thức hiểu biết về sản phẩm, căn bệnh mới làm được, không thể tự nhiên làm được. Ông xã tôi là người thầy của tôi, dạy tôi trưởng thành, từ một người bình thường trở thành quản lý giỏi, chủ doanh nghiệp rất có chiến lược giỏi trong kinh doanh.
Hiện tại những công việc kinh doanh, đóng phim của chị là do chị hoạch định hết phải không?
Bây giờ Ưng Hoàng Phúc mặc gì, ăn gì, thời gian nào anh ấy quay phim, đi hát, ra bài, thu âm ra làm sao, chỗ nào yếu là tôi quyết định. Chốt ai quay, kịch bản, đạo diễn, câu chuyện nào. Như mọi người lên kịch bản, anh quản lý là người tổng duyệt kịch bản rồi kể lại. Tôi không có khiếu đọc kịch bản nhưng trong phim lúc nào cũng có câu chuyện, thông điệp nên mọi người sẽ tóm tắt cho tôi nghe. Tôi nghe sẽ có giác quan riêng của mình để nhận định. Như trước khi bấm máy này, ban đầu là một phim khác nhưng tôi không thích nên phải bỏ kịch bản, làm lại hết. Tôi phải có cảm giác với phim thì mới làm, không phải hay là được.
Trách nhiệm của chị ở thời điểm này sẽ nặng hơn nhiều phải không?
Nặng hơn rất nhiều vì anh Ưng Hoàng Phúc đúng nghĩa là 1 talent của công ty. Tôi không muốn cho anh ấy phải suy nghĩ, mất tập trung nhiều vào việc khác.
Về vấn đề tài chính có làm cho chị mệt mỏi, áp lực không?
Đã ra kinh doanh chắc chắn phải có áp lực. Tôi phải cố gắng vượt qua được áp lực đó mới thành công. Trong kinh doanh tôi biết rằng ai cũng có áp lực riêng, mình làm gì trong khả năng, không vượt quá khả năng của mình nên không có vấn đề gì. Trong cuộc sống ai mà không có áp lực nên bình thường.
Nếu chị là người quyết định mọi thứ. Chuyện kinh doanh nếu suôn sẻ không có gì nhưng đôi khi có những cái không được như mong muốn sẽ có những xung đột giữa 2 vợ chồng không?
Tôi và anh Ưng Hoàng Phúc vượt quá tình nghĩa vợ chồng, tôi không biết đó là cái gì nhưng chúng tôi rất hợp nhau. Chỉ biết xây dựng cùng nhau phát triển hơn, không đổ thừa cho nhau. Trước khi xuống 1 dự án nào, đều trao đổi với nhau để làm.
Với việc quản lý tiền bạc, mọi thứ của anh Ưng Hoàng Phúc như vậy. Có bao giờ anh ấy cảm thấy mất tự do không vì chị nắm hết mọi thứ?
Nếu tính bài toán kinh doanh cả sếp, nhân viên đều phải có lương, chính sách đó công ty nào cũng vậy, công ty của tôi và anh Ưng Hoàng Phúc cũng vậy. Anh ấy sẽ có một khoản riêng nhất định, tháng nào cũng vậy, đó là khoản tiền riêng tôi không chạm vào để anh ấy có sinh hoạt riêng. Đó là bất khả xâm phạm. Tài chính tôi là người nắm giữ hết vì anh Ưng Hoàng Phúc không bao giờ hỏi về tiền. Không biết do phúc của tôi hay sao nhưng từ lúc cưới anh ấy đến giờ đã vậy. Đi diễn có tiền về, tôi vẫn là người giữ, không động đến. Nhưng đổi lại anh ấy thấy tôi hay quan tâm mua đồ, sắm sửa cho chồng phục vụ công việc. Anh ấy biết vợ làm tất cả vì mình, gia đình nên anh ấy không có hỏi gì về tài chính.
Khi chị mua đồ hiệu cho bản thân, có bao giờ anh Ưng Hoàng Phúc hỏi không?
Anh ấy không bao giờ hỏi về cái gì. Sau này khi hoạt động trở lại nhiều, việc kinh doanh khá ổn định. Chúng tôi đầu tư thêm kinh doanh bất động sản, tôi nói qua với anh ấy mua dự án, đất đó. Chúng tôi cùng nhau đi coi đưa ra quyết định cuối cùng, không có ý kiến gì. Hai vợ chồng đứng tên chung.
Do chị nắm tài chính, công việc của anh ấy nên chị rất tự tin chồng không ngó nghiêng không?
Người nắm tiền là người khổ nhất vì phải phân chia tính toán làm sao để sinh lợi, tài chính vững vàng, đầu mình lúc nào cũng suy nghĩ việc đó. Phụ nữ không giữ tiền chồng cho nhiêu xài nhiêu nó khỏe, rảnh đi chăm sóc bản thân. Đổi ngược lại tôi làm chủ không biết tính toán khôn giỏi lỡ như gặp chuyện gì đó không may vì gia đình con cái, công việc không phải lúc nào cũng thuận lợi.
Thời gian nào chị dành riêng cho bản thân mình?
Nếu nói cường độ làm việc của tôi, trong showbiz có những bạn nữ giỏi hơn. Tôi rất hãnh diện về bản thân. Từ một người kiến thức rất thấp kém, chịu khó học hỏi, tìm được đúng người soi sáng sự thông minh tìm ẩn đó là anh Ưng Hoàng Phúc. Anh ấy đã soi sáng, khai thác sự thông minh, tôi bắt nhịp, thực hiện theo, không làm cho anh ấy thất vọng về mình. Sự cố gắng cho thấy gần 10 năm được đền đáp cơ ngơi, công việc ổn định, con cái rất ngoan. 37 tuổi vẫn giữ phong thái, vóc dáng như này phải bằng sự nỗ lực vừa làm việc, phải dành thời gian nhất định không được thay đổi. Phải có nguyên tắc sống như vậy bản thân trời đất sẽ không phụ mình. Tôi phải dậy rất sớm tập yoga, trong ngày có 1 giờ tập gym cùng với ông xã. Đó là thời khóa biểu cố định, không bỏ, chỉ có như vậy mới giữ được sức dẻo dai, bền bỉ để làm việc,giữ được trạng thái tươi trẻ, khỏe, không bị mệt mỏi. Nếu phụ nữ sinh 2 - 3 đứa như tôi không biết giữ xuống cấp rất nhanh. Cộng với việc không tập luyện đều đặn, áp lực công việc bị áp lực, chắc chắn không bao giờ giữ được bình tĩnh, khỏe, tươi trẻ như vậy. Bao nhiêu nỗ lực không thể nói bằng miệng mà bằng sự nỗ lực hàng ngày.
Khi người phụ nữ có những áp lực, va chạm với người yêu của mình tột cùng sẽ khóc. Chị nhìn lại trong quá trình nắm tay anh ấy thời gian dài, chị đã khóc khoảng bao nhiêu lâu?
Tôi không khóc vì những giận hờn vu vơ trong tình yêu của 2 vợ chồng. Về nhà tôi hay nhõng nhẽo với chồng vì ra ngoài mình có cứng rắn như thế nào về nhà vẫn muốn gặp một người vợ luôn có lời nói thân mật, nhõng nhẽo. Chồng mình nghe hoài thấy bình thường nếu không nói sẽ bất thường nên ngày nào tôi cũng phải nói. Những cái dễ thương đó đến bây giờ 3 đứa con nhưng tôi vẫn giữ thói quen đó hoặc lên xe nắm tay nhau.
Anh ấy cọc tính như vậy, có những chủ động thể hiện tình cảm với vợ không?
Ai chủ động trước cũng được miễn hiểu, yêu thương nhau là được. Tôi là người chủ động nhiều hơn, anh là người cộc tính nên không thể hiện. Lúc nào cũng ngầu, ra đường không thể hiện sự ga lăng với vợ nhưng sẽ cố định ở 1 vài cột mốc. Như sinh nhật, dịp lễ anh ấy sẽ có những phần quà làm tôi bất ngờ, vui. Tôi nghĩ mỗi cột mốc qua đi không quay trở lại được nữa nên sẽ có những cái đó làm mình vui. Anh không có phô trương chỉ lâu lâu làm 1 cái cho mình thích.
"Tôi không bao giờ chấp nhận chuyện chồng say nắng"
Nói về công việc trong gia đình thì như thế nào?
Nếu mọi người theo dõi chúng tôi thường xuyên sẽ thấy ít khi nào tôi nấu ăn. Đó là cái khuyết điểm bây giờ vẫn chưa khắc phục được. Không bao giờ nói mình là số 1, cái hay cái đẹp của mình nhưng đó là cái khuyết cực kì của tôi. Không phải là không biết nấu, cái gì cũng làm được hết nhưng với lượng công việc nhiều như vậy, nấu ăn mất rất nhiều thời gian. Chưa kể, khi nấu ăn phải thả hồn vào trong đó, đi chợ, lặt rau.... Bằng thời gian đó, tôi phải tính toán việc khác, giúp công ty phát triển hơn. Hai vợ chồng đều không có nền tảng từ cha mẹ, xuất thân từ gia đình ở dưới quê lên. Tôi còn nghèo hơn gia đình chồng tôi nữa. Việc khi ra đời làm ăn, anh ấy thất bại do bệnh tật, khi gặp nhau nền tảng rất mong manh. Chúng tôi phải làm như thế nào để doanh nghiệp phát triển như bây giờ là cả một quá trình. Tập trung vào bếp nhiều tôi sẽ không có thời gian vì mỗi thời gian con người có nhiêu đó, mỗi một ngày tôi phải xử lý rất nhiều việc.
Mọi người theo dõi tôi, ít khi nào thấy tôi khoe đồ ăn trên Facebook vì tôi không nấu ăn. Không nấu ăn ở đây không phải do lười, cái gì tôi cũng làm được nhưng do tôi bận quá, cứ cho mẹ hay người nhà nấu mình ăn. Sau này mọi thứ ổn định, sắp xếp công việc, việc vào bếp quá đơn giản, chỉ cần nấu 1 - 2 tháng là quen. Chồng tôi vẫn ủng hộ việc đó, có nhiều người chia sẻ làm gì làm nhưng vợ phải giỏi nấu ăn mới giữ được chồng. Nhưng quan điểm của chồng tôi lại khác, còn trẻ cứ kiếm tiền. Chúng tôi sinh ra, lớn lên không có nền tảng từ cha mẹ nên không có số được gia đình nâng đỡ. Bây giờ đến đời con, chúng tôi phải nỗ lực hết mình để đứng vững.
Đã đau đầu trong việc tiền bạc, còn việc dạy con ai sẽ là người phụ trách?
Vẫn là tôi nhiều hơn vì tôi là người sống có chiều sâu nhiều vì những người quản lý chủ doanh nghiệp chiều sâu họ có bản chất đó. Là 1 người nghệ sĩ, việc chăm bón cho gia đình không bao giờ được như người bình thường, anh ấy rất yêu thương con nhưng về chiều sâu để ngồi với con kiên trì không bằng tôi. Tôi là người quyết định con học trường nào, đi chơi ở đâu. Khi con làm sai tôi là người rất là nghiêm túc trong việc dạy con.
Với con trai thì vậy. Bây giờ 2 anh chị đã có 1 bé gái, cách chăm sóc con, dạy con chị và anh ấy có điều gì chưa khớp với nhau không?
Mọi thứ diễn ra rất bình thường, phát triển của các bé bình thường. Biết cha mẹ bận hay đi nên từ nhỏ sinh ra tôi đã dạy bé tự lập nên đi đâu bé cũng không đòi mẹ. Không có gì quá khó khăn, bé nhỏ đeo ba nhiều hơn.
Sự yêu thương dành cho ba dành cho con gái nhiều hơn con trai phải không?
Bé gái đeo bám rất nhiều. Dù cho lì có mẹ không là sợ nhưng có ba có hét cỡ nào cũng không sợ. Còn nhỏ tôi cảm thấy tính cách bé rất giống anh Ưng Hoàng Phúc. Anh ấy lập trường rất vững, cái gì đã quyết rồi là không thay đổi.
Chị có sợ việc anh ấy cưng con gái như vậy 2 bé lớn phân bì không?
2 bé phân bì rất nhiều. Cảm thấy mình đang là số 1, em gái ra mình là số 2. Điều đó là điều trăn trở nhất trong việc dạy con vì con mình không thương nhau, cứ phân bì. 1 phần do mình, em bé còn nhỏ nên ai cũng tập trung cho em bé nhiều quá, tôi nhìn thấy điều đó nhưng không thể làm khác hơn được vì em bé nhỏ cứ đeo bám mình. Khi lớn biết đi, mình sẽ không ưu tiên hơn, chắc chắn gia đình nào cũng vướng điều đó không riêng gì gia đình tôi. Hiện tại chúng tôi đang cố gắng dung hòa, từ từ các bé lớn sẽ hiểu hơn.
Chị có nhắc nhở anh Ưng Hoàng Phúc phải cân đối cách thể hiện với các bé không?
Tôi có nhắc. Ba được mẹ nhắc nhở điều đó, ba là nghệ sĩ nhưng đôi khi không có chiều sâu. Khi tôi nhắc nhở anh cũng thay đổi nhiều vì trước đó anh ấy là nghệ sĩ nổi tiếng, hào quang sáng chói đi đến đâu cũng được yêu mến. Đối với tôi ở thời điểm hiện tại anh ấy đối với tôi như thế nào, có yêu thương con của mình hay không. Tóm tắt lại cả những cái đó anh ấy rất yêu thương con, khiến mình vững tâm tập trung công việc, chăm lo gia đình.
Cả phụ nữ lẫn đàn ông hay bị say nắng hay cảm giác thoáng qua. Anh Ưng Hoàng Phúc có tâm hồn nghệ sĩ dạt dào hơn chị. Khi anh say nắng một ai đó chị có chấp nhận chuyện đó không?
Tôi không bao giờ chấp nhận điều đó. Cái gì cũng đó được nhưng lòng người không đo được. Cái gì tôi làm phải khiến cho tôi thoải mái nhất như làm sản phẩm ca nhạc, MV mọi người để ý rất kỹ chắc chắn không bao giờ không có chuyện yêu đương với vai chính là anh Ưng Hoàng Phúc, tuyến phụ có yêu nhau nhưng tuyến chính không yêu nhau. Không phải là không yêu nhau, lực hấp dẫn của vũ trụ rất ghê gớm. Khi chúng ta nói, làm gì đều thể hiện gần như giống như vậy. Vậy nên tôi không bao giờ cho phép làm gì liên quan đến việc mình không thích. Mình không thích chồng mình có người khác chắc chắn sẽ không xây dựng câu chuyện như vậy. Nếu nhân vật đó có gia đình có thể tôi sẽ đóng vai người vợ tuy không xuyên suốt nhưng ẩn ẩn hiện hiện. Trong phim này được tấm hình gia đình là nhân vật đã có vợ. Tại sao có rất nhiều dự án đưa ra không thành công vì nó hư cấu nhiều quá, không chạm vào khán giả. Không bao giờ anh ấy có thể say nắng ai vì làm gì cũng có tôi, lên phim không cho yêu, thì sao say nắng ai bây giờ. Anh ấy biết đóng phim để tôi khó chịu thì làm phim làm gì. Tôi ghen rất kịch liệt, không phải ghen bình thường.
Có bao giờ cơn ghen của chị làm anh Ưng Hoàng Phúc sợ không?
Chưa thấy trường hợp đó xảy ra. Tôi có một cái tính rất dễ thương, ghen trong việc chọc chồng mình. Lướt Facebook thấy người yêu cũ của anh ấy tôi khen đẹp ra, anh ấy liếc tôi. Hoặc nhìn mặt xem biểu cảm của anh ấy khi nhắc về người yêu cũ như thế nào. Chọc cho vui chứ không phải trách gì cả.
Còn anh Ưng Hoàng Phúc có ghen không?
Ngày xưa khi lấy tôi cũng mặc đồ gợi cảm lắm nhưng bây giờ tôi mặc đồ kín đáo hơn. Anh ấy khá ghen, không cho tôi đóng phim, ở nhà lo cho con cái công việc. Nếu đi phim, công việc ở nhà bị rối tung không có người quản lý. Đi đóng phim đạo diễn khác, không phải đạo diễn mình thuê nên không điều khiển được, chắc chắn sẽ có những cảnh ân ái vợ chồng. Đó là lí do tôi rất hiếm khi đăng ảnh hay chụp hình sexy như ngày xưa.
Khoảng làm dâu của chị, chị tự chấm được bao nhiêu điểm?
Mẹ chồng tôi cũng khó tính. Vì một người mẹ sinh ra được một người con như vậy cũng phải đặc biệt lắm. Không biết ban đầu mẹ có thích tôi hay không nhưng nếu nói tâm lý người mẹ thấy con mình lấy người đã có con. Tâm lý đầu tiên không chịu, mặc dù người ta không nói ra nhưng chắc vậy. Anh Ưng Hoàng Phúc cũng là một người tự lập nên gia đình không xen vào việc cá nhân nhiều. Tôi cứ chăm sóc cho anh ấy, có con, làm hết tất cả mọi thứ để anh ấy có nền tảng vững như thế này. Tất nhiên đàn ông để có một nền tảng vững nhưng không biết giữ tiền cũng chết. Nhiều khi anh làm rất nhiều tiền, tôi là người biết vun vén, đầu tư tiền cho đúng. Chắc chắn ba mẹ chồng sẽ hiểu được. Bây giờ mẹ chồng thương tôi như nấu cơm cho tôi ăn, thấy mình đi làm nhiều lo cơm nước 3 buổi, mẹ ít nói nên cũng không nói ra nhưng lo hết cho tôi nên tôi nghĩ trong mắt mẹ tôi cũng cảm thấy mình được điểm cao. Tôi là người lo hết mọi thứ trong nhà.
Cách chị gắn kết con riêng của chị với gia đình anh Ưng Hoàng Phúc như thế nào?
Ba mẹ chồng ở kế bên nhà. Bé lớn lên với chúng tôi, từ lúc 3 - 4 tuổi bé không có kêu ông bà là ông bà nội, bé chỉ kêu ông bà út. Những lúc bận ông bà nội đưa đi học vì 2 chúng tôi đi làm. Bà nội nấu ăn chung cho cả gia đình, không có gì xa lạ với nhau, cùng là người thân xoay quanh với nhau.
Có bao giờ chị hỏi con của chị cảm nhận như thế nào về thành viên trong gia đình không?
Bé sẽ cảm nhận được mẹ dành cho bé tình cảm đặc biệt như thế nào. Những người xung quanh có như thế nào vẫn là người thân trong gia đình. Mình hành xử con mình là số 1 chắc chắn những người xung quanh sẽ xem con mình là số 1, không dám làm gì sai với con mình. Quan trọng ở người cha mẹ ruột của họ, tôi thương con của mình như vậy. Chắc chắn anh ấy cũng vậy, những người thân xung quanh cũng vậy.
Chị có cách nào dạy dỗ con riêng của chị với con chung anh Ưng Hoàng Phúc có khác không?
Ba anh em chơi với nhau sẽ có chuyện cự nhau, đừng nói con riêng hay con chung cũng quánh lộn nhau. Anh Ưng Hoàng Phúc vẫn là người la trước, bé nhỏ không nói nhưng 2 anh lớn phải bị la trước. Tại sao 10 năm nay gia đình chúng tôi vẫn vui vẻ với nhau, vì ai cũng yêu thương nhau thật sự, đứa bé sẽ cảm nhận được điều đó. Bà nội bé hay nói 1 câu bé có phước mới được ba Phúc là ba vì nếu tôi lấy 1 người đàn ông khác không thương bé sẽ khổ cả mẹ lẫn con.
Cách dạy con giữa con trai con gái của chị có sự khác biệt nào không?
Em bé nhỏ được cưng nhiều nhất trong nhà, muốn gì được đó, thương quá nên chiều. Hai anh lớn chuẩn mực, phải học đạt chỉ tiêu như thế nào mới được tặng quà hoặc tặng quà dịp đặc biệt, không tràn lan muốn mua gì mua, thích gì có đó. Tôi rất khắt khe trong việc đó.
Chị nói bé nhỏ khá giống anh Ưng Hoàng Phúc, chị có lo lắng gì không vì tính của anh ấy quá cứng rắn?
Bây giờ tính bé như vậy, muốn gì phải có bằng được, lẫy nằm tại chỗ để mua được. Cái đó là cái tôi lo nhất nhưng có cái bù trừ quy luật của vũ trụ bé cứng rắn như vậy nhưng bình thường bé vẫn ý thức. Ít khi nào cảm thấy bực bội về bé này.
Cảm ơn Kim Cương về buổi trò chuyện này!